HLV Ange Postecoglou đã đúng. Trước trận chung kết Europa League 2024/25, ông dõng dạc tuyên bố rằng, mình luôn có danh hiệu trong mùa bóng thứ 2 với các đội bóng từng dẫn dắt và với Tottenham sẽ không ngoại lệ. Kết quả là trong trận tranh Cúp diễn ra trên sân San Mames, Gà trống đã đánh bại MU với tỉ số 1-0 nhờ bàn thắng duy nhất của tiền đạo Brennan Johnson.
Tuyên bố của ông Postecoglou làm người ta nhớ đến Jose Mourinho – người cũng thường gặt hái thành công trong mùa bóng thứ 2 với đội bóng mà chiến lược gia người Bồ Đào Nha dẫn dắt. Nhưng trên sân San Mames, HLV Postecoglou còn cho thấy một điểm giống đến khó tin nữa với Mourinho. Đó là cách chơi bóng thực dụng đến khô khan, nhưng lại mang đến sự hiệu quả không ngờ.
Ai cũng biết, Postecoglou là một tín đồ của bóng đá tấn công. Sau khi nhận nhiệm vụ dẫn dắt Tottenham, ông đã lập tức triển khai triết lý "Angel-ball" cho Gà trống. Đó là thứ bóng đá tấn công cống hiến, sôi động, sẵn sàng dâng cao để gây áp lực lên hàng thủ đối phương. Nhưng ở trận chung kết Europa League diễn ra vào rạng sáng ngày 22/5, Postecoglou đã phản bội chính ông để hướng Tottenham đến lối chơi phòng ngự phản công xấu xí và thực dụng vô cùng.
Ở San Mames, Tottenham không còn duy trì phong cách chủ động giành quyền kiểm soát thế trận. Họ nhường sân khấu cho MU để lùi sân về phần sân nhà, dựng “xe bus 2 tầng” trước cửa khung thành của thủ môn Guglielmo Vicario – phong cách bóng đá từng gắn với tên tuổi của Jose Mourinho. Đặc biệt, Tottenham gần như đã dành toàn bộ thời gian thi đấu ở hiệp 2 chỉ để tập trung vào nhiệm vụ phòng ngự.
Đó là lý do giải thích tại sao ở trận chung kết Europa League, Gà trống chỉ cầm bóng 27% thời gian thi đấu (tỷ lệ kiểm soát bóng thấp nhất trong một trận thắng của Tottenham dưới thời Postecoglou), trong khi đội bóng thành Manchester kiểm soát thế trận với thời lượng cầm bóng là 73%.
Với thế trận thường xuyên chỉ có tối đa 3 cầu thủ bên phần sân của đối phương, dễ hiểu tại sao trong suốt 90 phút thi đấu, Tottenham chỉ tạo được duy nhất 1 pha dứt điểm trúng cầu môn của đội bóng thành phố Manchester. Trong khi đó, MU mê mải tấn công. Theo thống kê, các học trò của ông Ruben Amorim đã tung ra tổng cộng 16 cú bắn phá về phía khung thành của Tottenham. 6 lần trong những nỗ lực dứt điểm ấy, bóng đã đi trúng mục tiêu và thủ thành Guglielmo Vicario phải 5 lần trổ tài cứu thua.
Điều bất ngờ là trong thế trận thoạt nhìn có vẻ sự áp đảo nghiêng về MU, Tottenham lại là đội ghi được bàn thắng duy nhất ở trận chung kết Europa League để giành chiếc Cúp lần đầu tiên sau 17 năm chờ đợi. Bàn thắng đến với đội bóng của ông Ange Postecoglou cũng theo phong cách rất… xấu xí. Đó là một pha treo bóng vào vô thưởng vô phạt, rồi một tình huống hỗn loạn xảy ra trước cửa khung thành của MU, với thủ môn Andre Onana của đội bóng thành Manchester đã “tiếp tay” để tên của Brennan Johnson xuất hiện trên bảng điện tử.
Theo nhận xét của cựu thủ môn Paul Robinson thì Tottenham đã chủ động phá hủy trận đấu trong mơ của mình. “Đó là một trận đấu tồi tệ. Totenham đã cố tình phá hỏng nó theo cách của họ - một kế hoạch hoàn hảo. Đây không phải là phong cách mà chúng ta vẫn hay thấy ở Ange Postecoglou. Họ từ bỏ lối đá áp sát, cũng chẳng bận tâm đến chuyện phải pressing đối thủ. Họ chỉ lùi sâu về phần sân nhà, phòng ngự và phòng ngự. Tottenham đã có một màn trình diễn cho thấy sự lì lợm và kiên cường đến khủng khiếp. Họ chơi phòng ngự quá mạnh mẽ và đầy quyết tâm”, cựu thủ thành của Gà trống phân tích.
Tóm lại, Tottenham đã chiến thắng MU, bởi họ đã thay đổi, khi chuyển từ bóng đá "Angel-ball" sang kiểu thi đấu thực dụng đến xấu xí của Jose Mourinho ngày nào.